mi n s tr n vong vnch -...

11
Miếu Chiến STrn Vong VNCH Có một bài thơ hay của mt chiến hu mđỏ đang ở San Jose ..Cali ( M) người củng đả trvtchiến trường Khánh Dương ..Buôn ma Thuột ..Anh ta ưu ái gửi vtng các chiến hửu còn đang ở quê nhà.. Và tôi cũng được sđồng ý ca tác gi, nên tôi xin chép ra đây cho các bạn đọc chơi cho vui nha.. Ni NhKhánh Dương Ai vDc M.. Buôn ma Thut Nếu có dừng chân ghé Khánh Dương Chậm chân người hi nhè nhbước Kẻo đạp lên mình các bn tôi Ngày nào sinh tthhẹn ước Sao đành để li một mình tôi Đả mấy ĐÔNG về anh vẩn đợi Là by XUÂN qua thy thn lòng ... Tác gilà tiền sát viên cho đại đội 21 TĐ2 ND .. Tin sát viên là tsdng trong binh chng Nhy Dù ..bbinh hay các đơn vị khác người ta thường gọi đó là ( Đề Lô ) Tđề lô là người lính đó được xut thân ttrường Pháo binh ra.. hlà mt squan trc tiếp cm máy gọi cho đơn vị pháo binh bn vào theo li chdn ..khi đơn vị đó đang chạm địch . đánh nhau mà cần ti sym trca pháo binh. Nói ra để con cháu đời sau hay nhửng người chưa từng bước chân vào ngưởng cửa quân đội ..hhiểu được cái tTiền sát viên hay đề lô .. Trli chiền trường Khánh Dương năm xưa ..sau khi quân đội VNCH . trit thoái và bvùng I vùng II ..thì cng sn min Bắc đưa quân ào ạt tiến vào miền Nam ..Sư đoàn Nhy Dù quyết định đưa 1 lử đoàn Nhy Dù ra án ngti : Khánh Dương . đèo Phương Hoàng .. Buôn ma Thuột ..để ngăn chận cuc tiến quân ào ạt đó ca ( CSMB ).. mt lđoàn Nhy Dù mà phải ngăn chận tới 4 sư đoàn ( CSMB ) một sư đoàn có 3 lử đoàn như vậy : 4 nhân 3= 12 ..1 người lính Nhy Dù phi chiến đấu với 12 người lính min Bc .. mt cuc chiến không cân sc ..Nhưng người lính Nhy Dù vẩn kiên cường chiến đấu bo vvùng đất đó ..Nhưng cái quan trọng là quân đội Vit Nam Cng Hòa đả bđồng minh brơi và tháo chạy trước đó rồi ..sau năm 1975 . Có quá nhiu tài liu và ssách nói vmt trận Khánh Dương .. mt cuc chiến tương tàn , khóc liệt và đầy tan thương cho c2 min .Nam,Bc.. trong cuc chiến đó có tôi .. còn nhửng người không may đả nm xung.. Hđả gibiệt cõi đời để vmt vùng tri miên viển khói sương nào đó .. hlà nhửng con người làm nên hào quang trong lch s, vinh quang trong quá kh..hnhửng người anh hùng trong chiến tranh .. Sau năm 1975 . mặc cho tha nhân nhìn người lính Nhẩy Dù dưới mt hình thức nào đi nửa..Vì cho rng hlà những con người thua cuc ..và cho rng hchnhư là ngọn đèn cầy leo loét trước gió stt bt clúc nào . Nhưng tht ra ngọn đẻn cầy đó nếu ta biết xdụng đúng cách nó có thể thiêu cã mt thành trì ..Riêng tôi.. Tôi viết ra đây để kính dâng đến nhng chiến hu ca tôi ..Những người đả anh dũng nằm xung vì 2 chTDo .. Con người ta có thsng trong cái cnh đói nghèo , bn cùng và thiếu thốn . Nhưng con người ta không thsống mà không cho suy nghĩ , không cho nói lên ý nghĩ của riêng mình ..Không cho tưởng nhđến các chiến hu ca mình ..Không có gì đau khổ nào hơn là buộc phi “ Im Lng Là Vàng “ .. Không có stàn nhn dman nào bng bắt con người ta phi tbcác tư tưởng ca mình và phi “ Nhai li “ suy nghĩ của người khác .. Người lính “ Ngy Dzù “ quê nhà luôn luôn shi và lo lng ..Không biết mình có làm gì sai trái hay không...? Để khi phi btriu tp và phi chng minh là mình không phi là kthù ca “ ChNghĩa Xả Hi “ Thôi thì hy cúi rp mình trước mt quyn lc bt công mà ta bt buc phi chn cách im lng vy .. đơn giản thôi sim lng chính là strng pht cao nht ri..! Sshi chính là trngi ln nht ca sthành công .. Vượt qua được sshi chúng ta mới đi được đến đích .. Thông thường người ta thường để sshi chi phi mi quyết định và hành động của chính mình .. Trong khi đó thì người dũng cãm lại không hcoi sshải là điều to tát .. Nhửng con người dũng cãm là những người sng sàng chp nhn ri ro khi lý trí mách bo rng : Ri ro trong trường hp nầy cũng là cần thiết thôi ..Nhưng cái mt mác ln nht ca chúng ta bây gikhông phi là slo âu , sshi là buc phi im lng hay thiếu thn vtin bc . mà cái mt ln khng khiếp ca chúng ta bây giđó là ssuy đồi vđạo đức .. chúng ta phi sng trong mt cái xhi mà chúng ta phi bt buc tnói dóc trong bn thân mình và lẩn nhau để mà được sng..không ai dám can đãm nói ra điều đau đớn nầy đâu..? Bởi gì trong sâu thm hvẩn nghĩ cuộc sng ny cn phi hc gidi , di trá và nói dóc..li nói tht thì dgây cay đắng . Nhưng lời nói dóc thì lại có dư vị rt ngt ngào ..Ngọt ngào đến ni nó đả trthành một trào lưu mới trong xhi hin nay . Mnh ai người đó nói dóc...đó là chuyện ngoài xhi hin nay.. còn cái Khao khát ln nht ca chúng ta bây gilà được sống , được cng hiến cho đời nhng gì tinh túy nhất ..chúng ta đả vượt qua được skhó khăn , bầm dp . để ri cui cùng chúng ta củng đả chiêu hn thành công được các tca ta Khánh Dương về chùa rồi .. đả được vnơi mà họ mong mun ,,Ti sao..? ta không xây cho hmột ngôi nhà để .. Vì theo thuyết nhà Pht TSĩ là “ Vong “ chchung quanh Chùa nghe tiếng kinh thôi ..Trong chánh điện thì đả Phật .Vong không được vào ..Và rồi ý tưởng xây mt cái “ Miếu Ttrong khuôn viên ca Chùa lóe lên trong đầu .. Tôi , Chánh và Tn... Bi gì hành động trì hon trong quá trình xây dng cái “ Miếu TSĩ “ cho các chiến hu ca ta là mt li lm to ln ... Vì nó kéo dài thêm thi gian các “ Vong “ tca ta phi sng lang thang chung quanh Chùa ..Thnh hvmà li quên xây nhà cho h..mt sbquên lãng xt ..Giống như nhân loại văn minh đả mt thi bquên lục địa “ Nam Cc “ lãng xt .. nơi chôn dấu rt nhiu mõ khoáng sn nm sâu dưới bdy vạn niên băng giá.. La thì thvàng , còn gian nan thì thsc .. nếu chúng ta không vượt qua được ni khó khăn trong lúc nầy thì chúng ta đâu thực slà người ca Nhy Dù cgng .. sau nhiu ngày 3 thng ngồi bên ly cà phê đá đã nhạt ra đá đã tan .. Và rồi 3 đứa “ Nht Trí “ xin sgiúp đở ca các chiến hu hi ngoi .. Trong chế độ độc tài thì tNht Trí là sc mnh , là san toàn ..Và nếu cn thì dùng ti bo lực để bt buộc người ta tin vcái lý tào lao ca mình .. còn nht trí của 3 đứa chúng tôi đây là xin sõ , cu và van xin ..hy vng vào s“ Hên & Xui “ mà không bt buc ai hết...nếu hên thì ta tiến hành xây miếu tscho chiến hu cùa ta .. nếu xui thì ta tìm cách khác vy thôi ..! Thôi thì đường có đi mới đến , chuông có đánh mới kêu .. ta không gthì có ai biết đâu mà mỡ ca cho ta vào ..Con người cũng có lúc cần đến smnh mđể vượt qua nhng chướng ngi .. cui cùng tôi quyết định trình bày mi svic và enter cho Email nó bay đi và chờ đợi trong nim tin ...Tht bt ngvà ngngàng ..sau 6 giktlúc e-mail ra đi tôi nhận được cái “ Reply “ của đích thân Bùi đức Lc và Lê hửu Dư : “ mt việc làm đầy ý nghĩa của mđỏ quê nhà, hy tiến hành ..Nhy Dù hi ngoi . O.K. “.. Nhận được tin tôi mng quá .. vi báo cho Chánh và Tn hay ( theo sphân công : Tin bc là giao Chánh gi. Nhưng khi xuất vào khong nào thì phi có ý kiến ca Tôi và Tn .Phi có ý kiến ca c3 đứa : tam quyn phân lp “ Hành,Tư và Lập pháp không được nghĩ rằng mình đang có “ Thượng Phương Bảo Kiếm “ trong tay ri mun chi vào chnào tùy ý là không được ) ..Nhưng rồi đường đời nó có bao giđược bng phẳng theo như ta nghĩ đâu ..?..Đường đi lúc nào nó cũng có ỗ Gà , Voi .

Upload: others

Post on 31-Aug-2019

9 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Miếu Chiến Sỉ Trận Vong VNCH

Có một bài thơ hay của một chiến hửu mủ đỏ đang ở San Jose ..Cali ( Mỹ ) người củng đả trở về từ chiến trường Khánh Dương ..Buôn ma Thuột ..Anh ta ưu ái gửi về tặng các chiến hửu còn đang ở quê nhà.. Và tôi cũng được sự đồng ý của tác giả , nên tôi xin chép ra đây cho các bạn đọc chơi cho vui nha..

Nổi Nhớ Khánh Dương Ai về Dục Mỹ .. Buôn ma Thuột Nếu có dừng chân ghé Khánh Dương Chậm chân người hởi nhè nhẹ bước Kẻo đạp lên mình các bạn tôi Ngày nào sinh tử thề hẹn ước Sao đành để lại một mình tôi Đả mấy ĐÔNG về anh vẩn đợi Là bấy XUÂN qua thấy thẹn lòng ... Tác giả là tiền sát viên cho đại đội 21 TĐ2ND.. Tiền sát viên là từ sử dụng trong binh chủng Nhẩy Dù ..bộ binh hay các đơn vị khác người ta thường gọi đó là ( Đề Lô ) Tử đề lô là người lính đó được xuất thân từ trường Pháo binh ra.. họ là một sỉ quan trực tiếp cầm máy gọi cho đơn vị pháo binh bắn vào theo lời chỉ dẩn ..khi đơn vị đó đang chạm địch . đánh nhau mà cần tới sự yểm trợ của pháo binh. Nói ra để con cháu đời sau hay nhửng người chưa từng bước chân vào ngưởng cửa quân đội ..họ hiểu được cái từ Tiền sát viên hay đề lô .. Trở lại chiền trường Khánh Dương năm xưa ..sau khi quân đội VNCH . triệt thoái và bỏ vùng I và vùng II ..thì cộng sản miền Bắc đưa quân ào ạt tiến vào miền Nam ..Sư đoàn Nhảy Dù quyết định đưa 1 lử đoàn Nhẩy Dù ra án ngử tại : Khánh Dương . đèo Phương Hoàng .. Buôn ma Thuột ..để ngăn chận cuộc tiến quân ào ạt đó của ( CSMB ).. một lử đoàn Nhẩy Dù mà phải ngăn chận tới 4 sư đoàn ( CSMB ) một sư đoàn có 3 lử đoàn như vậy : 4 nhân 3= 12 ..1 người lính Nhẩy Dù phải chiến đấu với 12 người lính miền Bắc .. một cuộc chiến không cân sức ..Nhưng người lính Nhẩy Dù vẩn kiên cường chiến đấu bảo vệ vùng đất đó ..Nhưng cái quan trọng là quân đội Việt Nam Cộng Hòa đả bị đồng minh bỏ rơi và tháo chạy trước đó rồi ..sau năm 1975 . Có quá nhiều tài liệu và sử sách nói về mặt trận Khánh Dương .. một cuộc chiến tương tàn , khóc liệt và đầy tan thương cho cả 2 miền .Nam,Bắc.. trong cuộc chiến đó có tôi .. còn nhửng người không may đả nằm xuống.. Họ đả giả biệt cõi đời để về một vùng trời miên viển khói sương nào đó .. họ là nhửng con người làm nên hào quang trong lịch sử , vinh quang trong quá khứ ..họ là nhửng người anh hùng trong chiến tranh .. Sau năm 1975 . mặc cho tha nhân nhìn người lính Nhẩy Dù dưới một hình thức nào đi nửa..Vì cho rằng họ là những con người thua cuộc ..và cho rằng họ chỉ như là ngọn đèn cầy leo loét trước gió sẻ tắt bất cứ lúc nào . Nhưng thật ra ngọn đẻn cầy đó nếu ta biết xử dụng đúng cách nó có thể thiêu cã một thành trì ..Riêng tôi.. Tôi viết ra đây là để kính dâng đến nhửng chiến hửu của tôi ..Những người đả anh dũng nằm xuống vì 2 chử Tự Do .. Con người ta có thể sống trong cái cảnh đói nghèo , bần cùng và thiếu thốn . Nhưng con người ta không thể sống mà không cho suy nghĩ , không cho nói lên ý nghĩ của riêng mình ..Không cho tưởng nhớ đến các chiến hửu của mình ..Không có gì đau khổ nào hơn là buộc phải “ Im Lặng Là Vàng “ .. Không có sự tàn nhẫn dả man nào bằng bắt con người ta phải từ bỏ các tư tưởng của mình và phải “ Nhai lại “ suy nghĩ của người khác .. Người lính “ Ngụy Dzù “ quê nhà luôn luôn sợ hải và lo lắng ..Không biết mình có làm gì sai trái hay không...? Để khỏi phải bị triệu tập và phải chứng minh là mình không phải là kẻ thù của “ Chủ Nghĩa Xả Hội “ Thôi thì hảy cúi rạp mình trước một quyền lực bất công mà ta bắt buộc phải chọn cách im lặng vậy .. đơn giản thôi sự im lặng chính là sự trừng phạt cao nhất rồi..! Sự sợ hải chính là trở ngại lớn nhất của sự thành công .. Vượt qua được sự sợ hải chúng ta mới đi được đến đích .. Thông thường người ta thường để sự sợ hải chi phối mọi quyết định và hành động của chính mình .. Trong khi đó thì người dũng cãm lại không hề coi sự sợ hải là điều to tát .. Nhửng con người dũng cãm là những người sẳng sàng chấp nhận rủi ro khi lý trí mách bảo rằng : Rủi ro trong trường hợp nầy cũng là cần thiết thôi ..Nhưng cái mất mác lớn nhất của chúng ta bây giờ không phải là sự lo âu , sự sợ hải là buộc phải im lặng hay thiếu thốn về tiền bạc . mà cái mất lớn khủng khiếp của chúng ta bây giờ đó là sự suy đồi về đạo đức .. chúng ta phải sống trong một cái xả hội mà chúng ta phải bắt buộc tự nói dóc trong bản thân mình và lẩn nhau để mà được sống..không ai dám can đãm nói ra điều đau đớn nầy đâu..? Bởi gì trong sâu thẫm họ vẩn nghĩ cuộc sống nầy cần phải học giả dối , dối trá và nói dóc..lời nói thật thì dể gây cay đắng . Nhưng lời nói dóc thì lại có dư vị rất ngọt ngào ..Ngọt ngào đến nổi nó đả trở thành một trào lưu mới trong xả hội hiện nay . Mạnh ai người đó nói dóc...đó là chuyện ngoài xả hội hiện nay.. còn cái Khao khát lớn nhất của chúng ta bây giờ là được sống , được cống hiến cho đời những gì tinh túy nhất ..chúng ta đả vượt qua được sự khó khăn , bầm dập . để rồi cuối cùng chúng ta củng đả chiêu hồn thành công được các tử sĩ của ta ở Khánh Dương về chùa rồi .. đả được về nơi mà họ mong muốn ,,Tại sao..? ta không xây cho họ một ngôi nhà để ở .. Vì theo thuyết nhà Phật Tử Sĩ là “ Vong “ chỉ ở chung quanh Chùa nghe tiếng kinh thôi ..Trong chánh điện thì đả có Phật .Vong không được vào ..Và rồi ý tưởng xây một cái “ Miếu Tử Sĩ “ trong khuôn viên của Chùa lóe lên trong đầu .. Tôi , Chánh và Tấn... Bởi gì hành động trì hoản trong quá trình xây dựng cái “ Miếu Tử Sĩ “ cho các chiến hửu của ta là một lổi lầm to lớn ... Vì nó kéo dài thêm thời gian các “ Vong “ tử sĩ của ta phải sống lang thang chung quanh Chùa ..Thỉnh họ về mà lại quên xây nhà cho họ ..một sự bỏ quên lãng xẹt ..Giống như nhân loại văn minh đả một thời bỏ quên lục địa “ Nam Cực “ lãng xẹt .. nơi chôn dấu rất nhiều mõ khoáng sản nằm sâu dưới bề dầy vạn niên băng giá.. Lửa thì thử vàng , còn gian nan thì thử sức .. nếu chúng ta không vượt qua được nổi khó khăn trong lúc nầy thì chúng ta đâu thực sự là người của Nhẩy Dù cố gắng .. sau nhiều ngày 3 thằng ngồi bên ly cà phê đá đã nhạt ra vì đá đã tan .. Và rồi 3 đứa “ Nhất Trí “ xin sự giúp đở của các chiến hửu ở hải ngoại .. Trong chế độ độc tài thì từ Nhất Trí là sức mạnh , là sự an toàn ..Và nếu cần thì dùng tới bạo lực để bắt buộc người ta tin về cái lý tào lao của mình .. còn nhất trí của 3 đứa chúng tôi ở đây là xin sõ , cầu và van xin ..hy vọng vào sự “ Hên & Xui “ mà không bắt buộc ai hết...nếu hên thì ta tiến hành xây miếu tử sỉ cho chiến hửu cùa ta .. nếu xui thì ta tìm cách khác vậy thôi ..! Thôi thì đường có đi mới đến , chuông có đánh mới kêu .. ta không gỏ thì có ai biết đâu mà mỡ cửa cho ta vào ..Con người cũng có lúc cần đến sự mạnh mẽ để vượt qua những chướng ngại .. cuối cùng tôi quyết định trình bày mọi sự việc và enter cho Email nó bay đi và chờ đợi trong niềm tin ...Thật bất ngờ và ngỡ ngàng ..sau 6 giờ kể từ lúc e-mail ra đi tôi nhận được cái “ Reply “ của đích thân Bùi đức Lạc và Lê hửu Dư : “ một việc làm đầy ý nghĩa của mủ đỏ quê nhà, hảy tiến hành ..Nhảy Dù hải ngoại . O.K. “.. Nhận được tin tôi mừng quá .. vội báo cho Chánh và Tấn hay ( theo sự phân công : Tiền bạc là giao Chánh giử . Nhưng khi xuất vào khoảng nào thì phải có ý kiến của Tôi và Tấn .Phải có ý kiến của cả 3 đứa : tam quyền phân lập “ Hành,Tư và Lập pháp không được nghĩ rằng mình đang có “ Thượng Phương Bảo Kiếm “ trong tay rồi muốn chi vào chổ nào tùy ý là không được ) ..Nhưng rồi đường đời nó có bao giờ được bằng phẳng theo như ta nghĩ đâu ..?..Đường đi lúc nào nó cũng có ỗ Gà , ỗ Voi .

có khi bị đắp Mô nửa .. khi gặp Sư trụ trì thì Sư nói : vì là một ngôi chùa nghèo . mới thành lập đây thôi ..không có phât tử mà cũng không có một hội đoàn hải ngoại nào biết đến ..nên khi ta xây miếu tử sỉ thì bắt buộc phải có một cái miếu ngủ hành nửa ..nằm phía trước bên trái và bên phải của ngôi chùa ..nay nhà chùa xin giúp xây dùm thêm cái miếu Ngủ Hành nửa .. Nghe đến đây tôi quá ngở ngàng ..mình xin xây cái miếu tử sĩ thôi . nay lại thêm một cái nửa thì làm sao ta nói vời chiến hửu ta ở hải ngoại đây ..Họ có đặt câu hỏi : có một rồi đòi hai không..?..Thôi thì một lần nửa tôi lấy hết can đãm trình bày sự việc tình huống bất ngờ xảy ra .. có sao thì nói vậy người ơi..! Khi thư ra đi và rồi nhận được sự hồi âm của đích thân Hửu Dư.. “ Không sao..? nơi quê nhà cứ tiến hành xây miếu Tử sĩ của chiến hửu mình đi ..Nhà Chùa nghèo thì gđmđ hải ngoại giúp xây thêm cái miếu Ngủ Hành..coi như là chúng ta cúng “ dường “ cho nhà chùa vậy thôi ..! ..ở đời mà ..! một khi cơ hội đến mà không biêt nắm bắt ngay .. thì e rằng sẻ không còn cơ hội lần nửa .. Chúng ta những người lính Nhẩy Dù nói riêng và QLVNCH nói chung . Đều mang trong tim một lời hứa là phải sống sao trong cả phần đời còn lại cho đồng đội đả anh dũng hy sinh nằm lại nơi chiến trường .. Dù rằng không chỉ thể hiện qua việc chiêu hồn các chiến hửu về Chùa . Mà còn phải xây cho họ một ngôi nhà ấm áp tình người ..trong dân gian người ta thường gọi đó là “ Miếu Tử Sĩ hay đền tưởng niệm “..khi đi tìm một người thợ để xây miếu .. có người giới thiệu rằng : có một ông thợ đắp tượng . điêu khắc ( phù điêu ) anh ta cũng là một người thợ xây giỏi .. mà nghe nói anh ta cũng là lính của chế độ trước .. nghe giới thiệu Tôi Chánh và Tấn đi đến để hợp đồng làm cái Miếu ... Thật bất ngờ chúng tôi phát hiện ra anh ta là lính TĐ5ND ..đại đội 51..bị thương mất một chân trong trận đánh ở cầu Đồng Nai vào nhửng ngày cuối cùng của cuộc chiến 27.04.75 ..anh ta có tên là “ Nguyển viết Tấn “ sau gần 40 năm nay gặp lại được chiến hửu ...tay bắt mặt mừng trong tình huynh đệ chi binh ..Và Tấn 51 hứa và sẳng sàng giúp làm không công suốt khoãng thời gian đến khi hoàng thành ..Vì Tấn 51 cho rằng đây là một cái “ DUYÊN.. trong thuyết nhà Phật nên mới gặp lại được anh em cùng chung màu áo năm xưa.. xây một cái miếu tử sỉ cho các chiến hửu là một chuyện hiếm có .. ai không có “ Duyên “ thì có bao giờ gặp được cơ hội may mắn nầy đâu ..? , Ngày nay là thời đại của mì ăn liền .. thế là 4 người chúng tôi gọn ghẻ đồ đạt vào ba lô , đi trên 2 chiếc xe Honda ..dự trù là phải mất 7 ngày ăn ngủ tại chổ để xây 2 cái miếu tử sĩ và ngủ hành.. đoạn đường từ Sài Gòn đến Chùa là 147 km .. Từ Chùa ra đến thị trấn để mua vật tư là 15km ..Đây là việc làm mà 4 người chúng tôi cả đời khắc cốt ghi tâm ..dẩu rằng những cái quá khứ vàng son luôn khó phai một thời trong đời binh nghiệp .. Thôi thì chúng ta hảy cố cất giử nó ở tận một góc sâu trong lòng vậy ..! Vài hình ảnh ngày đầu động thổ xây miếu Tử Sĩ

Từ trái sang : Thái . Tấn 50 . Sư trụ trì . Chánh . Tấn 51

vài hình ảnh ngày đầu động thổ trên phần đất miếu ngủ hành

Khi ta xây một cái miếu nơi đây .. Là ta không thể nói chuyện kẻ Thắng hay kẻ Thua ..Và cũng không có chuyện đúng hay sai ở đây cã ..Hiện tại chúng ta lả những kẽ ăn mảy .. dĩ vãng..một cái dĩ vãng sáng chói cũa một thời binh nghiệp ..Cũng với đề tài và vấn đề nầy mà có một sự tranh luận sôi nổi trong 4 người chúng tôi ..khi quyết định cho một cái trên miếu Tử sĩ .. Đồng ý và rồi đây ai ai cũng sẻ biết và hiểu rằng : tài chánh là do gia đình mủ đỏ hài ngoại đóng góp gửi về xây miếu ..Nhưng nếu ta để Nhẩy Dù thì nó có vẽ cục bộ quá .. Trận

Khánh Dương đả có quá nhiều đơn vị đả nằm xuống nơi đây . BĐQ , sư đoàn 22 , 23 . thiết giáp . địa phương quân & nghỉa quân v.v. và v.v... Và có luôn cả người của cộng sản miền Bắc và dân thường nửa..! Vì thế khi ta chiêu hồn ở Khánh Dương họ cũng sẻ đi ké theo Nhẩy Dù mà về ..Ai ngu gì ở lại ..? khi mà người đồng đội miền Bắc của họ đả thật sự bỏ quên họ ..Vì vậy bất cứ ai .. đơn vị nào ..luôn cã người cộng sản miền Bắc . Những người có mặt và nằm xuống nơi ĐÈO Phương Hoàng ..Khánh Dương ..mà mãi đến nay chưa tìm được hài cốt ..thì linh hồn của họ đã được qui tụ về đây ..! các chiến hửu của đơn vị bạn khi có dịp đi ngang nơi đây hảy ghé vào thắp nén hương ..linh hồn đồng đội của các bạn đã đang ở nơi đó .. các bạn cộng sản miền bắc thì cũng vậy thôi ..đồng chí của các bạn cũng đã đi ké về và cũng đang ở nơi đây ..! “ chết là hết “ .. nơi suối vàng không ai phân biệt nửa đâu ..? riêng ND quê nhà thì thường xuyên đến thắp hương nơi đó rồi..! cuối cùng 4 đứa tôi quyết định ..trước miếu là “ miếu chiến sĩ trận vong “ phía trong miếu sau lưng bài vị là “ chiến sĩ vô danh “ phía trên là 4 chử “ phụng thỉnh tại vị “ có nghĩa là mình kính cẩn thỉnh họ về đây để họ được an nghĩ nơi nầy .. Như vậy là gần 40 năm ..sau biến cố 1975 miền Nam lần đầu được xây dựng một cái miếu Chiến Sĩ Trận Vong cho người lính VNCH năm xưa .. Và nơi đây cũng là nơi hội tụ của “ hồn thiêng sông núi “ Về mặt đạo đức thì không có một quốc gia nào trên thế giới cho phép chính quyền xúc phạm đến nhửng nơi chốn linh thiêng như : Chùa , nhà thờ . đền , miếu .. Bởi gì khi chính quyền xúc phạm đến nhửng nơi đó là có nghĩa tự họ loại chính họ ra khõi một dân tộc rồi .. Giửa sự đảo điên lu xa bu của một xả hội ..Nhưng rồi vẩn còn có những con người còn lương tâm muốn xây dựng lại “ qua tình nhân ái “ Hình ảnh miếu tử sĩ đã xây xong.. August.3rd.2014

Mủ đỏ Nguyển viết Tấn ..người hùng trong chiến tranh đả hy sinh một phần thân thề cho lý tưởng bảo vệ chính nghĩa tự do ..sau chiến tranh anh đả giử được nhửng tiêu chuẩn đạo đức cao nhất của người lính mà một người đời thường như chúng ta còn thiếu ..

Thế gian nầy có ai mà không về với thượng đế ..Có khác nhau là ở chổ sớm hay muộn thôi ..Theo luật của tạo hóa ..chúng ta sẻ chết trong bóng tối như mọi người thôi .. Tiền và sự tiến bộ của khoa học vẩn không cản được bước chân lạnh lùng của thần chết ..! Nhưng rồi cũng có nhửng con người không bao giờ chết và sống mãi mãi trong lòng người ..đó là nhửng người khi họ còn sống ..Họ nặng lòng với những người đã khuất và giử trọn phong cách sĩ phu qua châm ngôn ..Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm ..Họ là ai..? ***/- Đó là Sư trụ trì chùa Bửu Hưng .. người đả cho một phần đất trong khuông viên của Chủa để xây một cái miếu Tử Sĩ Chiến Sĩ Trận Vong .. đó là sự mơ ước cũa mọi người sau gần 40 năm ..chúng ta hằng ao ước..Nhưng cái quan trọng là Sư đả phải tranh đấu quyết liệt từ cấp Xã ra tới cấp Quận ..để rồi mới được chính quyền chấp thuận .. *** /- Họ là Nhẩy Dù V.N.( xin ghi theo lời của đích thân Bùi đức Lạc và Lê hửu Dư ) ..đây là sự đóng góp của gia đình mủ đỏ hải ngoại .Vì thế chúng ta chỉ biết tài chánh xây miếu là của tập thề Mủ Đỏ ..không nêu tên ai hêt .. *** /- xin chân thành cám ơn Tấn51 và Chánh ... 2 người thợ đả xây miếu tử sĩ ..Chiến Sĩ Trận Vong ..Tấn51 đã lấy ý tưởng từ đền tử sỉ ở NTQĐ-Biên Hòa ..Thái và Tấn50 chỉ là thợ “ vịn “ sai đâu vịn đó kiêm trộn hồ .. *** /- xin cám ơn chính quyền địa phương khu vực chùa Bửu Hưng đả cho phép Chùa được xây Miếu Tử Sĩ ...

Cánh Dù đả nở trong lòng đất... Đỏ cã núi đồi ... cho tiếc thương... Anh hùng một thuở còn ghi mãi ... Linh hiễn bây giờ gương vẩn soi... Gía trị sống không do khả năng mà do nhân cách chúng ta sống ..ta không nên dựa trên số đông người biết đến chúng ta ..mà dựa trên số người tiếc khi chúng ta ra đi ..! Gía trị thực là dựa trên số người yêu thương ..thương nhớ đến chúng ta ..Hảy chọn sống sao cho xứng đáng nha Nhẩy Dù cố gắng

Sài Gòn . August .3rd.2014

M.Đ. Bùi văn Thái